๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
“Ồ?” Minh Thanh Đạt càng nheo mắt sâu hơn, chậm rãi hỏi: “Hóa ra Hạ đương gia cũng là gia tộc kinh thương đời đời, chẳng hay buôn bán tại nơi đâu, không khéo năm xưa ta và lệnh tôn từng có giao tình.”
Các thương nhân đều tò mò nhìn cảnh tượng này, nghe bọn họ trò chuyện xong cũng thấy tò mò, không biết trong nhà Hạ Tê Phi vốn làm ăn ra sao?
Hạ Tê Phi lẳng lặng nhìn Minh Thanh Đạt, gương mặt này thường xuyên xuất hiện trong ác mộng của hắn, trong lòng dâng lên tâm trạng khó tả. Lát sau khóe môi hắn mới nhếch lên, bình tĩnh nói: “Giao tình thì có chứ, phụ thân của ta cũng là phụ thân của ngươi, chẳng lẽ Minh lão gia lại không nhận ra?”
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑