๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hạ Tê Phi rời khỏi Giang Nam cư, đặt mình trên con đường lớn, nhìn đám người qua lại trong màn đêm phía trước, không nhịn được khẽ cúi đầu, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì.
“Đại ca.” Phía ngoài căn lầu có hơn mười gã to cao xông tới, nhìn hắn với vẻ vừa nể trọng vừa hơi xa lạ, kính cẩn hành lễ.
Đám người này đều là cao thủ của Giang Nam thủy trại, do chuyện Nội Khố chiêu mua, bọn họ theo Hạ Tê Phi vào thành Tô Châu. Chỉ có điều gần đây thành Tô Châu canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt, trong số đám cường đạo sông nước này thậm chí có mấy người còn có tranh trên công văn truy nã, cho nên lúc bình thường sẽ không vào thành Tô Châu.
Đám người này cũng không ngờ, hôm nay loại cường đạo như mình không chỉ có thể quang minh chính đại đi lại trong thành Tô Châu, thậm chí đại ca cầm đầu của mình còn có thể ngồi cùng bàn với đám thương nhân của các đại gia tộc Giang Nam. Lúc thường lũ thương nhân kia chỉ biết chi bạc ra để các huynh đệ liều mạng, đâu có như hôm nay, ai nấy đều phải khách khí với Hạ đại ca.