๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đặng Tử Việt sắc mặt mệt mỏi,của ưk nói: “Gần đây thân thể phu nhân không được khỏe, thế nên tạm hoãn chưa xuống Giang Nam. Chẳng qua... vị cữu thiếu gia này nghe được sẽ tới gặp ngài nên liên tục làm ồn ào trong nhà. Thượng thư đại nhân bèn phái hạ quan đưa vị cữu thiếu gia này tới Giang Nam.”
“Làm càn.” Phạm Nhàn thở dài nói, sau đó trong lòng lại căng thẳng, vội vàng hỏi: “Thân thể Uyển Nhi không được khỏe à?”
“À, không có chuyện gì.” Tang Văn cô nương vẻ mặt tươi cười, hai má mập mạp đáng yêu trả lời: “Có lẽ quận chúa bị cảm, nghỉ ngơi hai ngày là khỏe lại thôi.”
Cô lấy từ trong lòng ra hai bức thư đưa cho Phạm Nhàn nói: “Đây là thư gửi cho đại nhân.”