๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Lời nói vừa ra khiến cả công đường xôn xao. Mọi người đều biết hôm nay Hạ Tê Phi đến đoạt gia sản, nhưng không ai từng ngờ được hắn vừa mở miệng đã chỉ đích danh Minh lão thái quân và Minh Thanh Đạt năm xưa đã sát hại mạng người, từng từ ngư đâm thẳng vào tim gan, hơn nữa trong lời nói liên tục nhắc tới cường đạo, không hề để lại đường lui!
Bên ngoài nha môn, bách tính cũng xôn xao hẳn lên. Trong lòng họ, Minh lão thái quân là một lão phu nhân hiền từ, những năm qua đã làm không biết bao nhiêu việc thiện, đâu có liên quan gì tới mấy chữ người đàn bà chua ngoa?
Thật ra trong lòng mọi người cũng thoáng thoáng đoán được, năm xưa Minh gia thất công tử mất tích ly kỳ, e rằng có liên quan chặt chẽ với Minh lão thái quân và chủ nhân hiện tại của Minh gia - Minh Thanh Đạt... Nhưng mọi người luôn muốn tin vào những điều mình tin, tin vào những chuyện đã thuyết phục mình, vì vậy ai nấy đều la ó phản đối lời lên án đối với Minh Thanh Đạt.
Tri châu Tô Châu cũng nhíu mày, nói với vẻ căm ghét: "Việc này quá lớn, lời nói xuông không đủ, đơn kiện ở đâu?"