๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hắn cúi đầu nhẹ giọng nói: "Thực ra, việc điều động số bạc này, ta đã nói với bệ hạ ngay từ đầu."
Trong phòng tĩnh lặng như chết, Trịnh Thác há hốc miệng nhưng một lát sau vẫn không nói được gì, việc thanh tra bộ Hộ bây giờ lấy cớ bộ Hộ lén lút chuyển quỹ công về Giang Nam để mưu lợi riêng, ai ngờ, chuyện điều động lượng lớn ngân lượng này... trong cung đã biết trước!
Khó khăn lắm hắn mới bình tĩnh lại được, sau đó nhíu mày nói: "Lão gia, nếu bệ hạ đã phê chuẩn, hay là dứt khoát làm rõ đi."
Phạm Kiến rất kiên quyết lắc đầu: "Bệ hạ đã có lý do để làm khó dễ... Triều đình đi ám hại phú thương Giang Nam Minh gia. Chuyện này mà lan truyền ra ngoài, danh tiếng sẽ tổn thất nặng nề. Có điều bây giờ toàn bộ triều đình đều đang suy đoán về chuyện đó, bệ hạ không thể không điều tra một chút."