๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nhị hoàng tử lại thở dài, một lúc lâu sau mới bình tĩnh nói: "Nếu thật sự như lời nàng nói, nhiệm vụ lịch sử của ta đã hoàn thành, đúng là nên không tham gia vào những chuyện này, nhưng nàng đừng quên."
Hắn mỉa mai nói: "Người mà nàng gọi là sư phụ, Tiểu Phạm đại nhân nổi tiếng nhất triều đình Đại Khánh chúng ta, thực ra... là một người thù rất dai."
Diệp Linh Nhi nhíu mày, khó xử nói: "Có thù oán gì mà không thể hóa giải? Có cần thiếp đi nói chuyện không?"
Tuy Nhị hoàng tử cười thầm vì sự ngây thơ của thê tử, nhưng cũng thấy cảm động, ôm cô vào lòng an ủi: "Rất nhiều hận thù giữa nam nhân, không phải dựa vào giao tình nơi khuê phòng mà giải quyết được."