๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Cũng tức là trận chiến tranh đã đánh tới giai đoạn mấu chốt, hai bên không còn giữ thể diện, kết cục chỉ có ngươi chết ta sống.
Đường đường triều đình Quốc Khánh, đương nhiên cần quan tâm tới việc lật đổ một gia tộc phú thương, cho dù gia tộc này là gia tộc giàu có nhất Quốc Khánh. Nhưng vấn đề ở chỗ, Minh gia vẫn trực tiếp hoặc gián tiếp nuôi tới mấy vạn người, còn ảnh hưởng tới cuộc sống của phần lớn dân chúng Giang Nam. Minh gia hoàn toàn không cần cố gắng phản kích, chỉ cần tình thế đó vừa xuất hiện, sự ổn định của toàn bộ Giang Nam sẽ trở thành một vấn đề lớn.
Tổng đốc Tiết Thanh lạnh lùng nhìn người trẻ tuổi bên cạnh, trong lòng thầm nghĩ ngươi là Khâm sai đại nhân, đến lúc biến Giang Nam thành một cục bột nhão, ngươi hoàn toàn có thể phủi mông bỏ đi. Sau khi về kinh đô, còn có những người như Hoàng đế bệ hạ, Trần viện trưởng, Phạm Thượng thư làm chỗ dựa cho ngươi, nhưng còn ta thì sao? Chẳng lẽ sau này lại ném toàn bộ cục diện hỗn độn đó cho một mình ta?
Giang Nam bất ổn, một Tổng đốc như hắn phải làm thế nào?