๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trong tình huống không binh quyền, có Hắc Kỵ dưới trướng, là điều rất đáng an ủi.
Có điều, trên con đường vừa qua Phạm Nhàn lại không mấy thân thiết với những thuộc hạ này, bởi vì... Hắc Kỵ không thể vào châu, thậm chí không thể đến gần châu, còn Phạm Nhàn lại là người thích thú với cuộc sống tận hưởng, đương nhiên không muốn ở trong quân doanh, do đó không có nhiều thời gian để trò chuyện với nhau. Cảm giác xa lạ này, trong thời gian ngắn cũng chẳng cách nào loại bỏ.
Phạm Nhàn hiểu rõ, tương lai mình thật sự muốn làm gì đó, thế thì nhất định phải nắm giữ vũ lực mạnh mẽ nhất dưới quyền mình này. Không thể dựa vào Trần Bình Bình để điều khiển, chỉ có thể dựa vào chính mình, để cho hơn bốn trăm kỵ binh này kiên định đi theo mình, thu phục đối phương từ sâu trong thâm tâm...
Vì thế, sau khi hội hợp với Hắc Kỵ ở ngã ba, y đã thử dùng lại phương pháp thu phục Vương Khải Niên và Đặng Tử Việt, để thu phục tên Phó thống lĩnh Hắc Kỵ kỳ quái luôn đeo mặt nạ màu bạc.