๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Bên cạnh Phạm Nhàn, chủ tiệm vải đã mặc quan phục thu hồi lưỡi dồn dập trong tay áo, giơ lệnh bài ra lạnh lùng nói: "Giám Sát viện đang điều tra, những người không liên quan tránh ra."
Giáo quan kinh hãi, tay cầm đoạn đao gãy im lặng một lúc lâu không nói gì. Thực ra xưa nay quan hệ giữa Giám Sát viện và quân đội luôn khá tốt, Giám Sát viện rất ít khi điều tra vào công việc nội bộ của quân đội, nên các quan binh Khánh Quốc không mấy sợ hãi Giám Sát viện. Nhưng dẫu sao lời đồn đại trong dân gian cũng nhiều, sự khủng khiếp của cơ quan này đã xâm nhập vào lòng người.
Quan cũng là dân, binh cũng là dân, đêm nay đột nhiên phát hiện có một đội mật thám của Giám Sát viện lạnh lùng đi qua bên cạnh mình, đồng thời còn chém đứt lưỡi đao của mình, giáo quan kia không khỏi sợ hãi.
Đến lúc hắn phản ứng lại mới phát hiện người của Giám Sát viện đã đi tới con đường trước cửa phủ Đề đốc! Giáo quan trong lòng căng thẳng nhưng đã không kịp tới thông báo cho đồng nghiệp bên trong phủ. Con mắt hắn đảo một vòng, vẫn chưa quyết định liệu có nên lập tức tới báo cáo cấp trên không, hay ra khỏi thành để thông báo cho các huynh đệ trong trại...