5
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn khẽ cúi đầu, trong lòng dâng lên cảm giác hoang đường. Kẻ áo đen đối diện đương nhiên là Ảnh Tử, nhưng mấy lời nói này càng lúc càng diễn hệt như thật.
"Tiểu bạch kiểm, mau mau quyết định đi." Nhận ra mọi người trong sân không thể làm gì được mình, người áo đen lạnh lùng đưa ra thông báo cuối cùng, thanh kiếm lạnh lẽo trong tay kề sát gáy Thường Côn.
"Ngươi hãy lặp lại ba chữ kia một lần nữa xem nào?" Phạm Nhàn híp mắt lại, một luồng hàn quang bắn ra, một ngón tay lạnh lẽo mang đầy sát ý chỉ thẳng vào mựat người áo đen.