๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Để đảm bảo tính bất ngờ của hành động, y cố ý ở lại Ngô Châu vui chơi nhiều ngày, đồng thời dựa vào lý do đi thăm người thân ở Đạm Châu để che giấu hành tung thật sự của mình.
Điều quan trọng là phải đột ngột. Nếu không người bên phe Trưởng công chúa chắc chắn sẽ đến, tuy mình là Hoàng tử không tước vị, là Đề ti của Giám Sát viện, nhưng vẫn không tiến hành thanh trừng toàn bộ thủy quân của Giao Châu.
Không lầm, đúng là thanh trừng.
Đây là biện pháp khi không còn biện pháp nào khác. Theo phương pháp điều tra chính quy, ngay cả khi có sự hỗ trợ của Giám Sát viện thì Phạm Nhàn cũng không thể nắm được nhược điểm của một kẻ lão luyện như Thường Côn. Còn một khi thực sự đụng độ bằng vũ lực, gây ra biến động trong quân đội, Phạm Nhàn tự thấy Hắc Kỵ vẫn luôn đi theo bên cạnh mình cũng không thể đối mặt trực tiếp với thế bao vây của một vạn binh sĩ. Tuy trong thành Giao Châu, ngoại trừ tám người đi theo phía sau y thì Giám Sát viện vẫn còn một số nhân thủ đang ẩn nấp, nhưng nếu chưa tới thời khắc quan trọng, Phạm Nhàn cũng không muốn sử dụng.