๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Là hắn! Chính hắn đã giết chết Thường Đề đốc!" Đảng Kiêu Ba kêu gào thảm thiết, lại cười như điên như dại: "Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, Phạm Đề ti nhà ngươi vừa đến, lão tướng quân nhà chúng ta vô tội mà phải chết thảm... Tiểu Phạm đại nhân! Ngươi thật độc ác... ngươi không bằng không chứng mà ngông cuồng giết chết cột trụ của quốc gia, ta muốn xem xem sau này ngươi sẽ giải thích với triều đình như thế nào!"
Đương nhiên hắn không biết Thường Côn chết dưới tay Phạm Nhàn, nhưng trong thời điểm này, hắn nhất định phải đổ lỗi như vậy, không ngờ lại đúng với sự thật.
Phạm Nhàn nhìn hắn, thản nhiên nói: "Cái chết của Đề đốc đại nhân... Ngươi là người hiểu rõ nguyên nhân hơn ai hết. Không sai, cho dù tên thích khách đó không giết chết hắn, ta... cũng sẽ giết hắn."
Trong vườn lập tức xôn xao, các tướng lĩnh thủy quân đầy phẫn nộ nhìn về phía Phạm Nhàn.