๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tất nhiên Hoàng đế bệ hạ khó lòng nuốt được cơn giận này. Chỉ đợi vài ngày nữa, khi tình hình ở kinh đô ổn định, Hoàng đế sẽ quét sạch những gia tộc dám to gan giở trò sau lưng mình. Đương nhiên Thường Côn cũng sẽ bị đào từ trong mộ phần ra, mài xương thành bột, thân bại danh liệt.
Sau khi kết thúc một đợt tán dương, gương mặt Phạm Nhàn đã trở nên lạnh như tảng đá giữa biển khơi, sắc mặt trở nên khó coi tới cực điểm.
"Đêm hôm qua ta mới vừa tới Giao Châu, ban đầu muốn có cuộc mật đàm với Đề Đốc đại nhân, định điều tra kỹ lưỡng về vụ việc một bộ phận thủy quân cấu kết với hải tặc... Ai ngờ còn chưa kịp gặp mặt đại nhân thì ngài ấy đã qua đời. Là ai, dám phát điên như vậy, mặc sức giết người trong phủ Đề đốc? Là ai dám ra tay trước khi triều đình điều tra vụ án, dùng thủ đoạn ngông cuồng như vậy để chống trả? Là ai sau khi vụ việc xảy ra, lại ra sức giết chết toàn bộ quan viên, tướng quân trong phủ Đề Đốc, mưu toan diệt khẩu? Là ai, đêm tối hôm qua kích động thủy quân, kích động lòng quân, ý đồ gây rối, chiếm lĩnh Giao Châu, muốn chôn vùi tất cả bóng tối này trong vũng máu?"
"Là ai...?"