๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Cuối cùng, hoàng đế lạnh nhạt nói: "Tuyên triệu Ngôn Băng Vân, Hạ Tông Vĩ, Tần Hằng... vào cung."
Hắn liệt kê tên mười mấy quan viên, những người này đều có một điểm chung, đó là... trẻ tuổi. Diêu công công nhận mệnh rời lầu, phân công đám tiểu thái giám đi đến các nơi để triệu tập mọi người. Bản thân hắn thì tự mình ra khỏi cửa cung, được các thị vệ hộ tống đi tới Phạm phủ, không cần hương án, không cần pháo nổ, cứ thế đi vào hậu viện, cầm trong tay thanh kiếm bọc trong khăn vàng, ban cho người trẻ tuổi kia.
Mọi chuyện đều rất bình thường, chỉ có điều việc này đã được ghi lại trong sách, nghĩa là ngày mai tất cả mọi người trong kinh đô đều sẽ biết việc này.
Phạm Nhàn nâng thanh kiếm kia bắt đầu ngớ người, nghĩ thầm Hoàng đế lão tử khách khí như vậy làm gì?