๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Mặc người ta đoán đi.
"Có một việc nhỏ chúng ta cần trao đổi một chút." Phạm Nhàn vẫn dõi mắt ra cửa sổ ngắm tuyết rơi, không quay đầu lại, hạ giọng hỏi.
Phạm Tư Triệt tò mò nói: "Việc gì?"
"Chuyện về thanh kiếm kia." Phạm Nhàn hơi cúi đầu, giọng điệu bình tĩnh, không thể nghe ra suy nghĩ trong lòng y, "Vương Khải Niên kiếm đâu ra thanh kiếm đó?"