๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trong bầu trời đêm như thể dâng lên một mùi cháy khét, tay phải của Vương Hi bị mũi tên như chớp giật này mài nát, loại nhiệt độ cao như vậy mang ý nghĩa tốc độ nhanh chóng nhường nào?
Thế nhưng, cuối cùng mũi tên này dừng lại ngay trước khi sắp đâm vào hốc mắt của Vương Hi, chỉ cách có một tấc. Hắn đã dùng một cánh tay vừa bị thương nắm chặt lấy mũi tên này!
Toàn thân hắn cũng như chim lượn trên trời, lướt tới đến trước mặt Yến Thận Độc, chỉ cách có một thước.
Vương Hi rên lên một tiếng, xoay cổ tay, đâm mũi tên trong tay vào tim lòng Yến Thận Độc, nhanh như điện chớp, không thể né tránh.