๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Y nhìn ba vị Tổng đốc đại nhân kia, không có gì ngạc nhiên khi thấy Tiết Thanh xếp hạng đầu, hiện tại lãnh thổ Khánh Quốc khá lớn, còn có Tổng đốc bốn khu vực ở vùng xa xôi, hai năm mới trở về kinh đô một lần. Y cũng khá tò mò, đêm qua Tiết Thanh ngồi ở Bão Nguyệt lâu phụng chỉ quan chiến, theo lý mà nói phải báo cáo cho Hoàng đế ngay trong đêm, không biết Hoàng đế đã đánh giá về mình như thế nào.
Phạm Nhàn thật sự rất mệt mỏi, nên lơ đãng cũng rất triệt để, nhưng có rất nhiều lời không phải y không muốn nghe là có thể không nghe thấy. Lời công kích của văn võ toàn triều vẫn không ngừng vọng vào tai y, dần dần tội trạng cũng bắt đầu mở rộng, ví dụ như coi thường triều đình, bất kính đức hạnh, tự ý sử dụng vũ khí của quốc gia, kết bè kếTư Tư đảng, vân vân...
Trong triều đình Khánh Quốc, Giám Sát viện và hệ thống quan văn vốn là kẻ thù truyền kiếp, bất luận trong nội bộ quan văn có bao nhiêu phe phái, khi đã đối diện với Giám Sát viện, bọn họ luôn tỏ ra đoàn kết như một. Từ thời Lâm tướng còn tại vị đến nay do Đại học sĩ dẫn đầu, chỉ cần tổ chức mật thám của Hoàng đế, Giám Sát viện làm việc quá mức, các quan văn sẽ tụ tập lại, tiến hành phản kích mãnh liệt nhất.
Hiển nhiên, tối hôm qua Phạm Nhàn đã vượt quá giới hạn, cho nên hôm nay trong đại triều hội trở thành chiến trường mà hắn bị công kích.