๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nhưng sự tình chỉ diễn ra trong đêm hôm qua đã đủ để kích thích tính cảnh giác và lửa giận của văn võ bá quan. Cho nên đợt công kích lần này, Hoàng đế cũng phải trấn an.
Có điều Hoàng đế ngồi ngay ngắn trên ghế rồng chỉ lạnh lùng nói: "Về chuyện Phạm Nhàn bị hành thích ở ngoại ô kinh thành, chư vị ái khánh đã điều tra thế nào rồi?"
Quần thần im lặng, Tự khanh Đại Lý tự và Thượng thư Hình bộ run rẩy bước ra khỏi hàng, liên tục thỉnh tội.
Phạm Nhàn chẳng còn cách nào, cũng chỉ đành ra khỏi hàng thỉnh tội, ai bảo Giám Sát viện của y cũng là một thành viên trong cơ quan liên hợp điều tra. Chẳng qua chuyện này thật quá hoang đường, bản thân mình là người bị ám sát, chuyện không điều tra được, mình lại phải ra mặt thỉnh tội.