๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Thuần thần? Cô thần? Ý tứ rất đơn giản, làm thần tử của Hoàng đế, không phiền não không lo âu, đạm bạc ssông qua ngày mà thôi.
Không biết trong lòng Phạm Nhàn đang suy nghĩ điều gì, vẻ mặt tươi cười vô cùng thành khẩn và thoải mái, mở miệng nói: "Biết rồi."
Quân thần đối đáp, người nói ra ba chữ này phải là Hoàng đế, nhưng Phạm Nhàn lại ngang nhiên nói vậy mà không hề có vẻ gì là khác thường, Hoàng đế cũng không có vẻ gì là không vui. Diêu thái giám đứng bên hầu hạ sắc mặt bình tĩnh, hai năm qua hắn đã quen thấy bệ hạ đối xử với Phạm Nhàn không giống tất cả mọi người.
Hoàng đế vẫy tay, Diêu thái giám khẽ giật mình, lui ra khỏi Ngự Thư phòng.