๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hắn dừng lại một chút, có vẻ mệt mỏi nói: "Hoặc là... dựa vào quyền lực trong tay mình để tạo phản, phản bội rời khỏi Khánh Quốc."
Hắn tự cười nhạo: "Tất nhiên, quyền lực trong tay hắn chỉ như tờ giấy, không thể gây nên sóng gió gì. Phụ hoàng là người cẩn thận, trong tay Phạm Nhàn không có quân đội, vĩnh viễn không thể có thành quả gì."
Diệp Linh Nhi cả kinh, cẩn thận suy ngẫm những lời phu quân nói, phát hiện nếu tình hình tương lai thực sự phát triển như vậy, đúng là vị sư phụ đại nhân của mình sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hơi đỏ lên, nói: "Hình như chàng quên mất một khả năng, nếu đúng là sau này Tam điện hạ kế thừa đại bảo, với mối quan hệ thầy trò thân thiết giữa hắn và Phạm Nhàn, chưa chắc đã để mọi chuyện đến mức không thể vãn hồi."