Sắc mặt nàng càng thêm nặng nề, đối phương ngay cả khí tức của chiếc vòng cổ cũng không che giấu, có thể thấy đã nắm chắc phần thắng, tia may mắn cuối cùng cũng tan vỡ.
Bỗng nhiên, Lễ nhướng mày, dừng lại, nhìn chằm chằm về phía trước. Chỉ thấy chướng khí cuồn cuộn tự động tách ra hai bên, một người bước ra.
"Xa đạo hữu, vị Vu Chúc đại nhân của Khang Hồi thị này lại dám một mình đến đây, không sợ ngươi và ta liên thủ giữ nàng lại nơi này sao?"
Tần Tang thấy Lễ một mình đến, thầm khen nữ nhân này gan dạ, liền ngấm ngầm truyền âm cho Xa Sấm.
Xa Sấm thầm mắng một tiếng sát tinh, vội nói: “Vị này là tộc trưởng một tộc, những thị tộc từ thượng cổ phồn thịnh đến nay đều có những ẩn mật truyền thừa không ai hay biết, nàng ta chắc chắn có chỗ dựa, Tần trưởng lão chớ nên xem thường nàng.”