"Thanh Tiêu Bích Hư ở trong đám thanh vân này sao?"
Tần Tang đưa mắt trông về phía chân trời.
Xa xa, rặng núi xanh thẫm một màu, tĩnh mịch hơn những nơi khác. Bầu trời cũng một màu xanh nhàn nhạt, chẳng phải sắc trời thuần túy, mà là từng tầng khói mờ bảng lảng trôi.
Đám thanh vân này lơ lửng trên cao, quanh năm suốt tháng chẳng tan, cảnh sắc huyễn hoặc, nhưng không hề ảnh hưởng tới sinh linh bên dưới.
Từ bên ngoài, chẳng thể thấy được cảnh vật bên trong Thanh Tiêu Bích Hư. Tần Tang cũng không cảm nhận được khí tức của người trấn thủ, chỉ đành chờ Thanh Loan thần bí chỉ điểm để lẻn vào bí cảnh.