“Cũng may ta có mang theo một phần dự phòng.”
Vừa nói, Nghiêm lão sư đã lấy đủ loại bình bình lọ lọ từ trong túi ra, đổ vài phần đưa đến trước mặt Trương Vũ.
Nhìn ánh mắt yêu thương, quan tâm của Nghiêm lão sư, Trương Vũ bất đắc dĩ nhận lấy đan dược.
“Chết tiệt! Thân thể này của ta không thể dùng đan dược a?”
Trương Vũ nguyên thân vì dùng đan dược mà hỏng cả thân thể, ký ức này dọa Trương Vũ vẫn luôn không dám dùng đan dược bừa bãi, nhiều nhất là uống một ít thần kinh sung điền tề để giảm bớt giấc ngủ.