"Ngươi liều mạng như vậy... chẳng lẽ không sợ bị dư chấn từ cuộc giao tranh của ba gã khổng lồ này đập chết sao?"
Thấy Lam Lĩnh lộ vẻ trầm tư, Chu Triệt Trần giải thích thêm: "Chỉ cần nhắc qua với Trương Vũ một tiếng, có động thái như vậy là đủ rồi, đừng quá liều mạng... Đến lúc đó ngược lại bị Trương Phiên Phiên, thậm chí là Tiên Vận tập đoàn để ý."
"Chúng ta có thể giao dịch với Tử Vân, suy cho cùng là dựa vào việc nhà mình có đủ vốn liếng, mà kỹ thuật cấy ghép của Tung Dương cao trung cũng là thứ Tử Vân muốn."
"Cho nên chúng ta không cần giống như Trương Vũ, chỉ có cái mạng quèn, cái gì cũng phải liều mạng xông lên."
"Như hắn liều mạng nhất thời được chút hư vinh thì sao chứ? Chung quy cũng chẳng thi đậu vào Thập đại, cả đời làm tay sai cho người khác, sau cùng ắt sẽ bị các công ty kia nhắm trúng, bị Trương Phiên Phiên bán đi với giá hời mà thôi."