CHƯƠNG 2679: TÌM MANH MỐI Vương Căn Toàn cười cười: "Cậu cảm thấy hắn sai là bởi vì cậu đang tự cho rằng bản thân không bằng hắn, cậu đặt mình vào thế yếu để suy nghĩ vấn đề, nếu như cậu cảm thấy bản thân lợi hại hơn hắn, nếu vậy lời hắn nói cũng chẳng khác nào thả rắm, hơn nữa quả thực là hắn không làm sai, vì sự an toàn của bên ngoài mà phong toả vùng đất linh dị này là một quyết sách vô cùng đúng đắn"
"Nếu mấy người chúng ta thực sự có năng lực thì đã sớm thoát khỏi nơi này rồi, mấy chục năm cũng không ra được, có dựa vào bất tử cũng chẳng có ý nghĩa gì."
"Sáu mươi năm không ra được, vậy thì một trăm năm, một trăm năm không đủ thì hai trăm năm, thời gian luôn có thể tạo ra kỳ tích."
Chu Kiến nói.
Vương Căn Toàn: "Như vậy thì còn ý nghĩa gì chứ? Bây giờ tôi ra ngoài không chừng còn có thể gặp cháu trai tôi một lần, nếu qua một trăm năm nữa mới được ra ngoài, ha ha, người thân đều đã chết cả rồi, đến một người thân quen cũng không còn vậy thì có nghĩa lý gì nữa? Nói không chừng lúc trước chúng ta cũng từng nghĩ tới tự sát, chỉ vì chết đi sống lại mất hết ký ức, cho nên có niềm tin để sống"