CHƯƠNG 3007: NHẶT XÁC Nhưng ánh sáng khá âm u, có màu xanh đậm, nhưng ít nhất mắt của hắn đã hồi phục, có thể nhìn thấy mọi thứ xung quanh.
Sau đó miệng cũng hồi phục, có thể cảm nhận được, hắn mở miệng nói: “Dương... Dương Gian"
Lưu Kỳ hơi kích động, miệng không nghe theo sai khiến, run rẩy, khó nói thành chữ rõ ràng.
Dương Gian nhìn một chút, nói: “Tình trạng của cậu đang chuyển biến tốt, cho thấy phương pháp của tôi có hiệu quả, bây giờ chắc hẳn cậu đã không sao, đáng tiếc phương pháp này chỉ có thể cứu người sống, không thể cứu người chết, tôi không thể cứu Tiêu Dương"
“Tiêu Dương sao?"