CHƯƠNG 2561: TỰ CHIÊU HỒN BẢN THÂN “Tôi sống lại rồi?”
Lúc này cô gái trẻ ngồi trong quan tài vẫn có vẻ khó tin, miệng lầm bẩm tự hỏi.
Cô nhấc tay lên nhìn, không còn trắng bệch lạnh lẽo mà ngược lại còn dư âm của hơi ấm, có hơi thở của người sống. Ngoại trừ điểm ấy ra cơ thể cũng không giống như trước, dường như mọi linh dị trong cơ thể đều đã biến mất, chỉ còn sót lại bộ quần áo vô cùng đặc biệt này thôi.
Cô biết bộ quần áo này, là đồ của tiệm may trong thị trấn Thái Bình.
Đúng lúc này, ông chủ Lưu đã trở lại, hắn nghe thấy đằng sau từ đường có động tĩnh, giây phút khi hắn nhìn thấy người thiếu nữ trẻ thì có phần sửng sốt.