CHƯƠNG 2843: VƯƠNG LỤC Tuy nhiên, căn nhà cổ này trông hơi âm u, bình thường dù có người đi ngang qua cũng chỉ liếc vội một cái chứ chẳng dám đặt chân vào bên trong.
Nhưng lại chẳng có vấn đề gì với Dương Gian.
Hắn cầm lon Coca, đi về phía căn nhà cổ đó, cánh cửa sắt đằng trước vang lên một tiếng "rầm"
rồi rồi tự động mở ra.
"Dù sao mình cũng đang rảnh, đi dạo một vòng cũng được"