CHƯƠNG 675: THIẾU CHÚT LÀ CHẾT Vừa mới bước vào cửa, Giang Diễm đang mặc bộ quần áo công sở ở trên người tỏ ra tức giận. Cô nàng lầm bà lầm bầm một mình:
- Con mẹ nó chứ, lão già kia nghĩ lão là ai lại muốn bà đây bồi rượu với lão ta. Đây quả thật là chuyện cực kỳ buồn nôn. Hừ, nghĩ gì, tưởng là có mấy đồng tiền bẩn kia thì bản thân đã trở nên không tầm thường rồi hay sao. Còn dám nhìn chằm chằm vào bắp đùi của bà. Cặp đùi đẹp của bà đây đâu phải là thứ mà tên kia có thể sờ được chứ? Ngay cả Dương Gian còn chưa có sờ qua đây này.
Vốn là hôm nay cô đi qua đó để đám phán một số chuyện của công ty, nhưng nào biết lại đụng phải một lão già buồn nôn. Trương Lệ Cầm cũng vừa vào nhà, nghe Giang Diễm lẩm bẩm như vậy thì tỏ ra kinh ngạc hỏi:
- Có vẻ quan hệ giữa cô và Dương Gian không được tốt lắm nhỉ?
Giang Diễm trợn mắt một cái rồi nói: