"Bọn chúng bất cẩn để lộ phong thanh, bị Phi Ưng bảo đã sớm bày mưu tính kế vây bắt, chặn đứng tại con hẻm này. Trận chém giết ấy, máu chảy thành sông, hai bên ngươi chết ta sống, đầu người rơi lả tả, vừa có đầu của hung đồ, lại có cả thủ cấp của tiền bối Phi Ưng bảo. Tàn chi, đoạn hài vương vãi khắp nơi, hầu như không một ai còn toàn thây. Nghe nói, người của Phi Ưng bảo đi thu nhặt xác, không một ai không nôn mật xanh mật vàng."
"Phi Ưng bảo là bang phái võ lâm tổ tiên từng giàu có, nhưng gia đạo sa sút, từng có cả trăm năm huy hoàng. Trong giới giang hồ Trầm Hương quốc, dù Hoàn thị đã chìm lắng mấy chục năm, danh khí vẫn không hề nhỏ, đặc biệt là Hoàn lão gia tử đã qua đời, đức cao vọng trọng, năm xưa lừng lẫy giang hồ, là một trang hào kiệt triều dã đều biết."
"Chỉ tiếc rằng, Hoàn Dương đời này võ đạo tầm thường, không thể gánh vác uy danh Phi Ưng bảo, Hoàn Thường tuổi còn trẻ, liền gặp phải cảnhthanh hoàng bất tiếpthảm đạm này."
"Nhưng nếu lật lại trang sử cũ, từ Hoàn lão gia tử trở lên hai đời, những chuyện Phi Ưng bảo có thể đem ra kể, thực sự quá nhiều."
"Cho nên, cả tòa Phi Ưng bảo lớn như vậy, trên dưới bốn trăm người, ai nấy đều mang trong mình niềm kiêu hãnh."