Trần Bình An có chút khó xử, cuối cùng trầm giọng nói: “Bảo âm thần tiền bối bảo vệ ở bên cạnh chúng ta là được, thật ra để người ta lên thuyền hay không cũng không có gì khác biệt. Kế tiếp mấy người các ngươi phải cẩn thận, vẫn theo quy củ cũ lúc trước ước định, tất cả để ta ứng phó trước, thật sự không ổn thì Lâm Thủ Nhất ngươi hãy vận dụng những lá bùa kia.”
Lâm Thủ Nhất gật đầu nói: “Được.”
Lâm Thủ Nhất tâm thần khẽ động, khẽ lẩm bẩm.
Sau một lát, chiếc thuyền lớn chạy trên mặt nước Tú Hoa giang này khẽ chấn động, nếu không phải bốn người bọn Trần Bình An biết tình hình trước, người thường cũng sẽ không phát hiện được huyền cơ trong đó.
Tuy bọn họ mắt thường không thấy được âm thần tồn tại, nhưng rõ ràng khu vực đầu thuyền đó âm khí dày đặc thêm vài phần.