Tuy nghe ra nét châm chọc trong những lời của tiểu đồng áo xanh, thế nhưng Trần Bình An vẫn thở dài, nghĩ chuyện của mình, chậm rãi nói: "Những lời này không phải do ta nói."
Tiểu đồng áo xanh nào dám được một tấc lại muốn tiến một thước, lời nịnh nọt tiếp theo thật tình hơn rất nhiều, cười ha hả nói: "Ta cứ coi như là lão gia nói, lão gia đạo đức tốt, hoàn toàn xứng với những lời này!"
Trần Bình An cười nói: "Ngươi ở đâu học được nhiều nịnh hót như vậy, bình thường không tu hành sao?"
"Tu hành à, một khi ta nghiêm túc tu hành, thì ngay cả bản thân ta cũng cảm thấy sợ…"
Tiểu đồng áo xanh lầm bầm nói, "Ta nghiêm túc đến rối tinh rối mù, thật ra thỉnh thoảng cũng đi ra hít thở không khí, gặp thuỷ thần huynh đệ cùng nhau ăn thịt uống rượu, người bên dưới đều nói ta như vậy, nhưng ta chỉ mượn dùng một chút thôi.”