Trần Bình An ném một hòn đá xuống suối, thiếu niên lúc này có chút ưu sầu, không phải cảm thấy mất mát vì đã đánh mất một phúc duyên hay cơ duyên to lớn, mà là cảm thấy núi vàng núi bạc vừa lướt qua người mình.
Cho nên suy cho cùng vẫn là tiếc tiền.
Trên thực tế Trần Bình An không biết hán tử kia chính là Lý Nhị, cha của Lý Hòe, một trong các đồ đệ của Dương lão nhân. Lúc đó Lý Nhị đã là võ phu đỉnh phong võ đạo cửu cảnh, khác với người trông cửa phụ trách thu đồng tiền kim tinh, Lý Nhị có quan cảm tốt đối với Trần Bình An, về phần lúc đó vì sao Lý Nhị không trực tiếp biếu tặng Trần Bình An, là có đụng ý. trên con đường mà sư phụ Dương lão nhân đã đi, vẫn luôn tôn sùng hai chữ "Công đạo", cho nên Lý Nhị lúc đó thuận miệng đưa ra một cái giá, là vì có thể cò kè mặc cả với ngõ Nê Bình thiếu niên, sẽ càng thêm chân thực hơn.
Chỉ tiếc nửa đường lại nhảy ra một hoàng tử Đại Tùy Cao thị, Lý Nhị vốn đã làm trái quy củ trước, nên nhất thời cảnh giác, không dám khăng khăng nhét cho Trần Bình An phúc vận to lớn này, sau đó Dương lão nhân cũng răn đe Lý Nhị, nói cho hắn ta biết một sự thật tàn khốc, nếu như Trần Bình An thật sự nhận lấy giỏ cá và cá chép, như vậy có thể sống rời trấn nhỏ hay không cũng khó mà nói được.
Những mạch nước ngầm trong trấn nhỏ đã bắt đầu khởi động, Trần Bình An đến nay vẫn chưa biết được.