Ngay cả kẻ tâm chí kiên định vượt xa người thường như Trần Bình An cũng nắm chặt hai tay, ấn mạnh xuống đầu gối, mồ hôi ướt đẫm mà không hề hay biết.
Ngụy Bách bất chợt cất tiếng cười to, sải bước đi về phía trước, tay áo rung lên bần bật,một tay hắn chỉ về phương nam xa xôi, quay đầu, nắm một tay lại giơ lên, "Nhưng chúng ta thắng rồi."
"Người đàn ông đã giết chết kiếm tu đại yêu kia, mọi người đều gọi hắn là A Lương! Cũng không ai biết hắn từ đâu đến, hắn muốn đi đâu. Chỉ biết là ở Kiếm Khí Trường Thành hắn giết nhiều Yêu tộc nhất!"
Ngụy Bách vui sướng vô cùng, lắc mạnh cánh tay, cao giọng nói với thiên địa: "Hắn tên là A Lương!"
Trần Bình An chậm rãi quay đầu, nhìn về phía lầu trúc nhỏ được người đó đặt tên là Mãnh Tự lâu. (lầu chữ ‘mạnh’)