Màn đêm nặng nề, có vị đạo sĩ trẻ tuổi đầu đội mũ hoa sen, đẩy một chiếc xe một bánh, cắm lá cờ thầy tướng số trông có vẻ đáng sợ mà, đi trên đường lớn thông tới huyện Hòe Hoàng, bánh xe nghiền trên mặt đường, không ngừng phát ra tiếng kẽo kẹt.
Người này chính là đạo nhân trẻ tuổi lúc trước từng làm thầy bói nhiều năm ở trấn nhỏ.
Một con chim sẻ từ hư không xông tới phá vỡ màn đêm, từ trong gợn sóng chui ra, dừng gấp, đậu ở đầu vai đạo nhân trẻ tuổi, dùng mỏ chim thân mật vuốt ve hai má đạo nhân.
Đạo nhân trẻ tuổi tươi cười sáng lạn, đưa một bàn tay vỗ nhẹ đầu chim sẻ, "Biết rồi biết rồi, trước kia vất vả cho ngươi rồi, bắt ngươi gắp tới gắp lui một đồng tiền, giúp khám nghiệm văn vận, không có cách nào khác mà, Tề Tĩnh Xuân chơi cờ lợi hại như vậy, ngươi xem, cuối cùng hai chúng ta cũng không tính ra được nước cờ chuẩn bị phía sau của Tề Tĩnh Xuân. Tốt thôi, trận thua này tiểu đạo ta đành chịu phục. Ai bảo lão sư bất công làm chi, rõ ràng đồ đệ ta chơi cờ xem bói kém cỏi nhất, đánh nhau với người ta kém cỏi nhất, kết quả đến cuối cùng, những chuyện khổ sai đều bắt ta đi làm, như vậy không phải làm khó người ta sao."
Đạo nhân trẻ tuổi giống như mấy mụ đàn bà lắm chuyện đang oán thán liên thiên, không hề có chút khí độ thần tiên.