TRUYỆN FULL

[Dịch] Kiếm Lai

Chương 588: Trăng tròn trăng khuyết (3)

Chỗ học xá tiểu cô nương áo bông đỏ cũng đã khêu đèn, chẳng qua trừ đọc sách, cô còn phải chép sách, sau khi chấm mực, Lý Bảo Bình vẻ mặt nghiêm túc, cánh tay nhấc lên cao cao cầm bút, khẽ quát một tiếng, lấy khí thế lôi đình vạn quân tấn mãnh khởi công! Xoạt xoạt, có thể viết chữ theo thể khải nhanh như sấm đánh vậy, chữ viết cũng tạm, vừa thấy là biết kẻ chép sách nhiều đến kỹ xảo thuần thục, sau khi viết tràn ngập một tờ giấy, cô sẽ tùy tay gạt sang một bên, nói thầm hai chữ "biến đi".

Một lão phu tử phụ trách tối nay tuần tra thư viện đang đứng bên cửa sổ, sau khi thấy cảnh tượng này thì dở khóc dở cười, vừa bất đắc dĩ vừa đau lòng, trùng hợp thay lão phu tử lại là một trong những ân sư dạy học cho tiểu cô nương. Lão lặng lẽ xoay người rời đi, không có làm phiền đại nghiệp chép sách của tiểu cô nương, chỉ là ông lão suy nghĩ sau này có phải nên bớt bắt Tiểu Bảo Bình chép sách hay không?

Phó sơn chủ thư việnMao Tiểu Đông đang ở trong phòng mình yên lặng học đánh cờ, thật ra lang bạt kỳ hồ bao nhiêu năm nay, một trong những chuyện ông lão hận nhất, chính là không nỡ bỏ thú vui này. Đã mấy lần cai được cơn nghiện chơi cờ, nhưng mỗi lần trong lúc vô tình nhìn thấy người bên ngoài chơi cờ, lại không dịch nổi bước chân, ở bên cạnh xem cuộc chiến, thì thường sẽ càng xem càng khó chịu, oán thầm đi nước cờ đó quá kém, nhìn thấy nước cờ hay, lại sinh ghiền, một hồi nữa sẽ không nhịn được sắp lại ván cờ, sau đó tiếp tục vừa mắng mình không đủ kiên định, vừa vui vẻ chơi cờ, một số bạn chơi cờ nhiều năm luôn lấy chuyện này ra trêu ghẹo chọc Mao Tiểu Đông, mỗi lần ông cai chơi cờ sẽ gọi là "Bế quan", tái xuất là "Xuất quan".

Tối nay Mao Tiểu Đông từ chối lời mời của hoàng đế bệ hạ, không đến hoàng cung tham gia hội đèn lồng đèn đuốc rực rỡ, chỉ yên lặng học đánh cờ.

Ông lão biết đánh cờ là do một tên khốn họ Thôi dạy cho, càng giận hơn là mặc kệ ông đã cố gắng ra sao, tìm kiếm sách dạy đánh cờ đỉnh cao nhất, luận bàn kỳ nghệ cùng danh thủ quốc gia, dốc lòng nghiên cứu kỳ lý các lưu phái, những gì có thể làm ông đều đã làm hết, nhưng mà kỳ nghệ vẫn tiến triển rất chậm, có thế nào cũng không qua được Thôi Sàm.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất