Sau đó, vào ngày mười lăm tháng giêng khi vẫn còn đậm hương vị năm mới, ngay tại buổi tối tết Nguyên tiêu, muôn người đều vui vẻ đổ xô ra đường, từng nhà đi ra ngoài xem hội đèn lồng, kinh thành Đại Ly nghênh đón một hồi biến cố không hề có dấu hiệu báo trước, cung thành, hoàng thành, nội thành, ngoại thành, toàn bộ kinh thành Đại Ly, ở bên ngoài cổng lớn một số hộ phú quý hoa lệ hào phiệt, một ít nhà dân phố phường bình thường không nổi bật, còn có các cửa hiệu tửu lâu lâu đời, cửa hàng cùng đạo quan, hầu như đồng thời đột nhiên xuất hiện từng đám từng đám tướng sĩ tinh nhuệ Đại Ly. Võ bí thư lang phẩm cấp cao vốn am hiểu đánh cận thân, tử sĩ nha môn Lễ bộ bí mật nuôi dưỡng, cùng với phần đông Luyện khí sĩ ở bên trong Khâm Thiên Giám, dắt tay nhau xuất hiện, mạnh mẽ xâm nhập từng nơi một, nếu có người dám can đảm ngăn cản, giết không tha, lập tức chém đầu hành quyết, nếu không có người lộ diện, ngay khi quan viên Khâm Thiên Giám chỉ điểm, bắt đầu tháo đi các loại vật dụng, đền thờ ở nơi cao ngất, bùa đào giắt ngoài cửa, cửa sư tử bằng đá, tấm biển từ đường, bài vị, vân vân, đủ loại, cái gì cũng có.
Đêm hôm đó, từ lúc màn đêm buông xuống đến khi hừng đông, Phiên vương Tống Trường Kính tự mình tọa trấn trên con đường ngựa chạy ở ngoại thành, hào sảng ngồi trên một chiếc ghế dựa nhắm mắt dưỡng thần.
Đứng bên cạnh Tống Trường Kính là vị cự tử Mặc gia vừa rời khỏi Bạch Ngọc lâu.
Đêm đó Tống Trường Kính ra tay duy nhất một lần, là chặn giết một tia ánh sáng cầu vồng có ý đồ lẩn trốn, phiên vương Đại Ly đã một quyền đập tan đạo cầu vồng màu trắng đó.
Sau đó Tống Trường Kính và bóng người đánh nhau kịch liệt một hồi ở vùng tây bắc ngoại thành, quyền cương rộng lớn, từng đợt bảo quang nổi lên bốn phía, chiếu khắp màn đêm, thậm chí còn sáng hơn so với ngàn vạn đèn đuốc tập hợp cùng một chỗ, một trận chiến qua đi, phòng ốc kiến trúc bị phá huỷ hàng ngàn căn, chết gần vạn người, tiếng kêu rên khắp cả.