Hai người cùng nhau gặp núi qua núi gặp khe lội khe, rất nhanh thôi thời gian đã trôi qua hai tuần, dọc trên đường đi thuận buồm xuôi gió, cũng không trắc trở gì, Trần Bình An càng lúc càng thân thiết với đạo sĩ trẻ tuổi, Trần Bình An không chút nào che dấu về việc mình luyện tập lục bộ tẩu thung, vào những khoảng thời gian dừng chân nghỉ ngơi sẽ luyện tập kiếm lô, mà đạo sĩ Trương Sơn lại là tu hành phương pháp ngũ lôi, nhờ có Lâm Thủ Nhất và đạo nhân mắt mù, Trần Bình An cũng không xa lạ đối với điều này. Trương Sơn thường xuyên bày ra tư thế kỳ quái, Kim Kê Độc Lập, lấy tay cầm quyền trọng kích khí phủ nơi nào đó tại bụng, phát ra tiếng hô rất có quy củ, hoặc là khuỷu tay gấp lại, ngón tay để ở kinh mạch nơi cổ, một bàn tay khác, song chỉ khép lại làm kiếm, bịt kín miệng, bụng như sấm rền, âm điệu kêu gào phát ra từ đó.
Đây là lần đầu tiên Trần Bình An gặp được nhân vật siêng năng tu hành không kém chút nào so với mình khi luyện quyền.
Chỉ sợ điều này cũng là điểm mấu chốt để hai người có thể kết bạn đi về phương nam.
Đều chịu khổ được, và cũng tìm được sự thích thú trong đó.
Thi thoảng màn đêm buông xuống, hai người tìm kiếm một chỗ ở che gió chắn mưa, hoặc là cổ miếu hoặc là sơn động, đốt một đống lửa lên, đạo sĩ trẻ tuổi sẽ kể cho Trần Bình An nghe về sự lợi hại của kiếm tu Câu Lô châu, kể rằng ở bên đó đạo sĩ bị người ta xem thường, cùng là một món linh khí pháp bảo, nếu là kiếm tu mua, thì mười văn tiền Tiểu tuyết sẽ có thể mua được, nhưng nếu là đạo sĩ đi mua thì có thể phải trả cái giá gấp đôi. Đạo sĩ trẻ tuổi vốn tính tình ôn hòa, nhưng khi nói tới đây, lần đầu tiên thể hiện ra vẻ mặt tức giận bất bình, nói sau này nếu như có thể, hắn ta nhất định phải sửa lại quy củ này.