Sau khi Trần Bình An làm xong tất cả những điều này thì nắm chặt hồ lô dưỡng kiếm màu đỏ trong tay, chuẩn bị sẵn sàng tế Mùng Một, Mười Lăm đi ra ngăn địch.
Nhưng mà sau đó chỉ thấy chiếc ô dù kia khẽ run nhẹ, một làn khói đen có mùi tanh hôi lượn lờ dâng lên, dần dần tản đi, sau đó hoàn toàn yên tĩnh không tiếng động.
Trần Bình An hơi ngơ ngác, như vậy là xong rồi sao?
Chiếc ô che bằng giấy dầu này chắc chắn dấu diếm huyền cơ cổ quái, nhưng lại không có chút sát chiêu phòng bị nào ư?
Ví dụ như khói đen cuồn cuộn, rống giận chấn thiên, một vật âm tà túy dữ tợn khủng bố chạy đến?