Trong đầu thư sinh họ Sở đã có ý định rút lui, ít nhất cũng có thể tránh được mũi nhọn của đối phương, không cần ngu ngốc để người ta tùy ý đấm vào người mình. Ngay khi y có ý định di chuyển, thiếu niên lại đột nhiên biến mất, rồi trong nháy mắt đã đi tới trước mặt thư sinh, nện một quyền trúng phần bụng có giáp hoàn che chắn. Khí thế hùng hổ, lực đánh mạnh, khiến thư sinh họ Sở lảo đảo bay ngang sang một bên, nhưng mà đồng thời để cho hắn nhẹ nhàng thở ra, sau khi bày ra quyền thế đàng hoàng đúng đắn, quyền ý của thiếu niên tuy rằng dọa người, nhưng mà sức lực dường như cũng không tăng thêm bao nhiêu.
Ông lão đi chân đất ở lầu trúc Lạc Phách Sơn từng mỉm cười nói, Thần Nhân Lôi Cổ Thức của lão phu, quan trọng nhất là quyền đầu tiên, sau khi ra quyền đầu tiên, thần ý sẽ dẫn dắt, đầu đuôi liên kết, sau mười quyền trăm quyền sẽ tự nhiên hơn. Cho nên quyền đầu tiên nhất định phải đánh trúng đối thủ, sau đó có thể đánh ra bao nhiêu quyền, thì phải xem một hơi đó có thể chống đỡ tới khi nào thì thôi.
Cho nên vì muốn quyền đầu tiên không bị đánh hút, Trần Bình An không tiếc sử dụng một lá bùa Súc địa.
Sau đó, Trần Bình An ra quyền càng lúc càng nhanh, lực đánh ra cũng mạnh hơn so với trước đó, từng quyền đánh lên các khí phủ của thư sinh họ Sở, giáp hoàn bảo giáp có hào quang lóng lánh, nắm đấm của Trần Bình An đánh trúng nơi nào, ánh sáng sẽ đột nhiên sáng lên ở nơi đó, không hổ là pháp bảo quý giá hàng đầu của Cổ Du quốc. Mỗi lần ý đồ tránh né, thư sinh họ Sở đều như chỉ kém nửa bước, cứ vậy mà không trốn thoát được một quyền, không còn chút lực hoàn thủ, sau khi bị trúng quyền thứ mười mạnh mẽ cứng rắn, sắc mặt y bỗng nhiên trở nên trắng bệch.
Đầu vai, ngực, xương sườn, bụng, phía sau lưng tâm, huyệt Thái Dương trên đầu, mi tâm, khuỷu tay, đầu gối.