Tiểu đồng áo xanh tới lúc này mới dừng lại, nó vẫn chưa biết thân phận của Lục Trầm, nhưng mà chỉ dựa vào chiêu thần thông ấy của đạo nhân Liên Hoa Quan, mấu chốt là với những gì Ngụy Bách cùng lão điên thể hiện ra, tiểu đồng áo xanh liền hiểu được mình lại đụng trúng thiết bản rồi, hơn nữa vô cùng có khả năng, lần này so với bất cứ lần nào trước đó đều cứng rắn hơn.
"Vị Lục Trầm này” và tiểu đồng áo xanh cùng nhau đi tới bên hồ, cười hỏi: "Bịt tai trộm chuông, có từng nghe nói về điển cố này chưa?"
Tiểu đồng áo xanh nâng mu bàn tay lên, xoa xoa cái trán, nức nở nói: "Nghe rồi."
(Cả câu Bịt tai trộm chuông – 掩耳盗铃 có nghĩa ám chỉ rằng tự lừa dối mình, không lừa dối được người. Lý giải bởi có tích kể rằng có kẻ lấy được quả chuông, mang đi không nổi, bèn dùng vồ đập vỡ để dễ mang. Nào ngờ chuông không vỡ mà tiếng chuông lại vang vọng. Hắn lại sợ mọi người nghe thấy tiếng chuông sẽ kéo tới, bèn bịt tai lại để khỏi nghe thấy.)
Lục Trầm lại hỏi: "Cảm thấy như thế nào? Nói thật lòng đi."