Một nữ tử trẻ tuổi có thân hình to lớn, mặt trát đầy phấn son, ăn mặc diêm dúa, khuôn mặt to bè của nàng đủ để trấn trạch trừ tà, khi nàng ta dừng bước, nhìn thấy bộ dạng của gã hán tử, cảm thấy có chút đau lòng, nghĩ thầm chắc hẳn là hắn muốn bày tỏ với mình, nhưng lại ngại ngùng, hay là mình không giữ kẽ nữa, mở lời trước, đỡ cho tình lang khỏi khó xử?
Chỉ là nàng ta mới khẽ hắng giọng, muốn làm ngọt cổ họng.
Gã hán tử kia đã đột nhiên mở mắt, xách ghế chạy thẳng vào trong ngõ.
Nàng ta thở dài, sờ sờ lên gương mặt, tự than thở, muốn trách thì hãy trách dung mạo của mình, vẫn xinh đẹp động lòng người, khuynh quốc khuynh thành đến vậy.
Nàng chợt nhận ra, kêu lên một tiếng, phấn trên mặt bị ngón tay chà xát rơi xuống, nàng vội vàng lau lại.