Trừ một phong thơ không biết Thôi Sàm viết xong bỏ vào sọt đeo lưng từ khi nào, còn có hai bức đối xuân, một bức chữ phúc. Thôi Sàm còn viết trong thư nói đây là một chút tâm ý của đệ tử, mong tiên sinh vui lòng nhận lấy, yên tâm, chỉ là chữ viết, không có tính kế gì.
Lấy này có thể thấy được, Thôi Sàm chẳng những đã sớm nghĩ đến chuyện muốn quay về kinh thành Đại Tùy, thậm chí ngay cả việc Trần Bình An hạ quyết tâm sẽ nhận hắn làm đồ đệ, đệ tử này cũng đã tính toán chuẩn xác.
Đối với điều này Trần Bình An nghĩ lại mà thấy hơi sợ, chỉ là cũng không thể nói gì được nữa.
Trừ những thứ đó ra, trong sọt đeo lưng còn có hai bộ bảng chữ mẫu,《Thanh sơn lục thủy thiếp》, nội dung viết cũng rất nho nhã, bảng chữ mẫu này viết có vẻ đường hoàng chín chắn, còn có một bức cũng rất phù hợp tính cách hoang đường của Thôi Sàm, gọi là《Tiên sinh xin bỏ thêm chút dầu muối》, tất cả đều là thầm oán Trần Bình An keo kiệt bủn xỉn.
Chữ viết… Trần Bình An không thể miêu tả kỹ thuật viết ra sao, chỉ là cảm thấy chữ rất đẹp, cảnh đẹp ý vui, chỉ là nhìn bảng chữ mẫu, tựa như đứng ở ngõ Hành Vân Lưu Thủy.