Nam tử trẻ tuổi vẫn luôn âm thầm quan sát phụ nhân, sau khi nghe thấy những lời này, không phát hiện thấy có sơ hở gì, liền cười nói: "Phu nhân không cần vội vã chạy trốn, đang là ban ngày, bọn họ cũng không dám làm xằng làm bậy, nếu quả thật là những kẻ quen thói giết người cướp của, thì cho dù bọn họ có là người tu hành trên núi, phu nhân cũng không cần quá lo lắng, chúng ta tự có tính toán, phu nhân cứ việc yên tâm."
Phu nhân muốn nói lại thôi, không hề phản bác giải thích gì nữa, chỉ điềm đạm nói: "Công tử vẫn nên cẩn thận một chút, đám kẻ xấu kia chuyện ác gì cũng làm được, nói những lời ác độc như cơm bữa, cẩn thận kẻo làm dơ bẩn lỗ tai của các vị."
Nam tử trẻ tuổi hơi buông lỏng đề phòng, mỉm cười gật đầu, "Phu nhân thiện tâm như vậy, không nên gặp phải kiếp nạn này."
Phụ nhân nghe đến đó, liền cắn chặt môi, bỗng nhiên thương tâm, cúi đầu, khóc không thành tiếng mà nói: "Chỉ là thương cho phu quân và con gái ta, thật sự là… Con gái ta mới mười hai tuổi, ta cũng không muốn sống. . ."
Những người phía sau đã đi tới bên cạnh công tử trẻ tuổi và phụ nhân đáng thương, nghe phụ nhân nói như vậy, không hỏi cũng biết bà ta đã gặp phải những chuyện bi thảm cỡ nào. Hành tẩu ở chốn sơn cùng thuỷ tận, thổ phỉ cướp tiền cướp sắc không xảy ra nhiều ở Hoàng Đình quốc, nhưng cũng không phải là hiếm thấy.