Đạo nhân trẻ tuổi đáng thương nói: "Cuộc sống gian khổ, người của Nam Giản quốc sao cũng thông minh hết vậy? Dân phong cũng không thuần phác chút nào!"
(Dân phong thuần phác là tập tục sinh hoạt của dân chúng một vùng, đối nhân xử thế thuần hậu giản dị, kính già yêu trẻ, sống chung chan hòa thuận, hiếu khách, không lừa già dối trẻ, đêm không cần đóng cửa, không nhặt của rơi trên đường, cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn)
Hắn tức giận ngồi lại ghế, trông chừng ống thẻ trên bàn, hai tay ôm sau đầu ngồi phơi nắng, cần cổ lắc lư trước sau, mũ đạo trên đầu lắc lư theo, lẩm bẩm: "Buồn tẻ, thật buồn tẻ."
Có một nữ tử xinh đẹp đi tới, lấy hết dũng khí hỏi: "Đạo trưởng, có thể tính nhân duyên không?"
Đạo nhân trẻ tuổi nhanh chóng thay đổi tư thế, "Chắc chắn là tính được, nếu không phải quẻ tốt, bần đạo sẽ không thu tiền!"