Lý Hi Thánh thấy Tào Tuấn không nói lời nào, đưa tay phất khẽ, một ít tiểu lôi, thu phong trước người chậm rãi di chuyển, để tầm mắt hắn được sáng sủa hơn, Lý Hi Thánh chủ động mở miệng nói: "Đạo lý nơi thanh kiếm này của ngươi vẫn nói không rõ lắm."
Ngụ ý là muốn được nghe thử đạo lý của thanh Mặc Ly kia.
Tào Tuấn đưa hai tay xoa nhẹ má, "Con người ngươi nói chuyện thật sự là không lọt tai, nhưng ta thừa nhận ngươi có tư cách này, ta có một đề nghị, ngươi có thể suy xét coi sao, chúng ta chiến một trận sinh tử, toàn bộ tự gánh lấy hậu quả, không liên quan đến quốc gia gia tộc, thấy sao hả? Có dám cược một trận với ta hay không?"
Lý Hi Thánh lắc đầu nói: "Ngươi đã nhìn ra, ta vốn không am hiểu đạo công phạt, cho nên ngươi thật sự từ đầu tới giờ ngươi đều đứng ở thế bất bại."
Không hề ngại tiết lộ nội tình.