TRUYỆN FULL

[Dịch] Kiếm Lai

Chương 601: Cũng là mộc kiếm (1)

Đại Luyện khí sĩ các châu bế quan, đều là chuyện quan trọng bậc nhất của cả tông môn, hơn trăm năm trước Đả Tiếu Sơn đã gặp phải một cơn sóng to gió lớn. Khi đó, một vị trưởng lão "trẻ tuổi" cửu cảnh bế quan, mong muốn phá vỡ bình cảnh thập cảnh, trong lúc đang bế quan, Đả Tiếu Sơn nhất thời sơ sẩy, hoặc là nói đạo cao một thước ma cao một trượng, bị tử địch lẻn vào núi, phá hỏng đại đạo căn bản, cuộc đời này chỉ có thể ngưng lại ở Kim Đan cảnh, sau đó không bao lâu, tâm cảnh mục nát, cho nên hoàn toàn sụp đổ, một vị tiền bối sơn môn danh tiếng đang cực tốt, lại trở nên vô cùng thô bạo, hành hạ đến chết thị thiếp tỳ nữ, thậm chí còn đánh thành tàn phế một đệ tử đắc ý Quan Hải cảnh, thiếu chút nữa chặt đứt cầu trường sinh, cuối cùng có một chưởng luật tổ sư luôn tôn trọng, yêu thương kẻ này như con, đã không thể không tự mình ra tay, giam giữ ở lao ngục phía sau núi.

Sau đó chưởng luật tổ sư gia trăm năm chưa từng xuống núi đã làm một quyết định kinh thế hãi tục, bà đến tổ tông từ đường để lấy bội kiếm khai sơn thuỷ tổ của Đả Tiếu sơn, mang kiếm xuống núi, xâm nhập tông môn kẻ địch, đại khai sát giới, sau khi tay thấm đẫm máu kẻ thù, cười to trong trọng thương mà quay về, trở lại tông môn không đầy một năm đã đột ngột qua đời.

Về sự việc này, nhất là chuyện chưởng luật tổ sư gia báo thù như vậy có đáng hay không, đệ tử Đả Tiếu Sơn chỉ dám lén thảo luận, nhưng mà nét dũng cảm khí khái của chưởng luật tổ sư gia, cho dù là tiên gia tông môn ở ngoài Đả Tiếu sơn, đều rất tán dương, cảm thấy rất có phong phạm của khai sơn thuỷ tổ Đả Tiếu sơn, từ đó về sau, càng có thêm nhiều cử chỉ thiện ý đối với Đả Tiếu sơn đã bị lấy đi chữ "Tông".

Mã quản sự phụ trách tất cả công việc của phòng chữ Thiên là một ông lão mập mạp, trên tay mang đầy nhẫn ngọc ban các loại màu sắc, hắn muốn đích thân cùng khách quý từng phòng để giải thích với bọn họ về động tĩnh khác thường của côn thuyền, rằng đây không phải là gặp công kích gì, chỉ là côn ngư ngẫu nhiên bướng bỉnh chơi đùa mà thôi, trăm năm khó gặp.

Về phần khách nhân ở những phòng còn lại, Đả Tiếu sơn còn không thèm lãng phí nước miếng mà đi giải thích làm gì.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất