Trần Bình An cười nói: "Ngươi chỉ cần lấy thính yêu linh treo trên kiếm gỗ đào ra treo gần cửa sổ là được, ta không có hiểu biết gì đối với yêu quái tinh mị, cho nên vẫn cần có chuông nhắc nhở, về phần gác đêm, ta rất am hiểu, ngươi yên tâm ngủ, thực sự có chuyện, ta không đến mức ngay cả báo cho ngươi biết cũng làm không được."
Đạo sĩ Trương Sơn suy nghĩ, tìm lý do, "Treo kiếm gỗ đào và thính yêu linh xong, tiểu đạo sẽ đốt lửa sưởi ấm, đợi thân thể ấm dần rồi mới ngủ cũng không muộn."
Khi đạo sĩ trẻ tuổi treo nghiêng kiếm gỗ, Trần Bình An nói: "Bên khung cửa sổ từng có người vẽ bùa, nhưng thời gian qua lâu, đã không còn nhìn rõ nữa, nhưng có lẽ là phù lục của Đạo gia các ngươi, ngươi có nhận ra không?"
Đạo sĩ trẻ tuổi vốn không chú ý, sau khi Trần Bình An lên tiếng nhắc nhở thì mới cẩn thận nhìn ngắm, lúc này mới phát hiện dấu vết, không khỏi bội phục Trần Bình An can đảm và cẩn trọng. Sau khi tỉ mỉ đánh giá, sắc mặt hắn ta càng lúc càng nghiêm trọng, cuối cùng đưa ngón tay ra nhẹ nhàng quét qua vết sơn đỏ, đưa lên mũi ngửi, yên lặng ngồi xuống ghế dựa, "Nếu đúng như tiểu đạo suy nghĩ thì sẽ có chút phiền phức, phù được vẽ trên cửa sổ này chính là xích thư dùng để đuổi quỷ, nhìn những tàn tích này, có lẽ là một loại Thanh từ phù của Thần Cáo tông, lấy sơn đỏ đặc thù viết tên của thần tiên thanh từ, uy lực thật lớn, hơn nữa nếu là bút tích của tiền bối cao nhân Thần Cáo tông, lại còn viết tràn ngập hơn phân nửa cửa sổ, chữ viết dồn dập, có thể tưởng tượng ra tai họa quỷ vật mà vị tiền bối kia phải đối mặt có đạo hạnh sâu cỡ nào."
Đạo nhân trẻ tuổi ai thán một tiếng, hối hận nói: "Sớm biết như vậy, lúc trước tiểu đạo không nên tiết kiệm viên hồi dương đan kia, lẽ ra nên ăn sớm hơn, sẽ không đến mức tới gần tòa nhà này rồi mà vẫn hôn mê bất tỉnh, bằng không tiểu đạo cũng có chút tâm đắc đối với chuyện phong thuỷ, từ xa xa quan sát sẽ có thể nhìn ra tòa nhà này tàng phong tụ thủy theo lưu phái gì, cùng với phương pháp tụ long phong thuỷ, là dương hay thuần âm, có lệch khỏi quỹ đạo chính đạo hay không, chỉ cần phân biệt ra đại khách dòng chính thì sẽ có thể suy tính ra rất nhiều chuyện... Trần Bình An, xin lỗi, tiểu đạo đã hại ngươi rơi vào cảnh nguy hiểm..."