Trần Bình An đưa tay nhấc hồ lô rượu màu đỏ thắm lên, cười nói: "Ta cũng có mang theo rượu, ba người các ngươi có thể uống chung một bình."
Lúc ấy người đọc sách họ Lưu từng che dù cho Trần Bình An và đạo nhân trẻ tuổi, bước sải chân vào trong phòng, sang sảng cười to, "Như thế thì tốt, tốt rồi."
Người đọc sách họ Sở cười đi theo đuôi, đặt ô che ở góc chân tường, bốn người ngồi vây quanh chậu than, hâm rượu một lát, thư sinh họ lưu vỗ đầu, "Quên mang chén rượu rồi."
Sau đó hắn cười khổ nhìn phía đồng bạn, "Sở huynh, ta không dám đi lấy đâu."
Thư sinh họ Sở cười đứng dậy, bất đắc dĩ nói: "Nếu thế gian thực có quỷ thần, vậy chẳng phải sẽ không cần sợ chết sao? Đây là chuyện tốt mới đúng. Hơn nữa, người đọc sách trong bụng đều có hạo nhiên chính khí, nói vậy quỷ thần cũng phải kính sợ vài phần, ngươi sợ cái gì."