Trương Sơn Phong lắc đầu, giọng điệu kiên quyết: "Không được! Lương tâm bần đạo bất an, đạo gia cầu đạo, sợ nhất tâm ma, Trần Bình An ngươi đừng làm lỡ con đường tu hành của ta!"
Trần Bình An đứng dậy, cười mắng: "Ngươi cứ khăng khăng nói bừa, cút, cút, cút, chuyện này không có gì để bàn nữa, cầm về đi! Nếu không, có bản lĩnh thì chúng ta đánh một trận, ai thắng người đó quyết định?"
Trương Sơn Phong im lặng không nói.
Trần Bình An đẩy cửa rời đi, đến thác nước bên kia luyện quyền.
Trương Sơn Phong thở dài, nhìn về phía hán tử râu rậm: "Phải làm sao đây?"